Công đức sinh thành của cha mẹ cao hơn núi,sâu hơn biển, không cách chi đền đáp cho cân. Mẹ sanh con bú xú bao năm, ẵm bồng từng li từng tí , chẳng những trong đời này, cho dù trải dài kiếp số cô lượng cũng không kể xiết.
Mỗi bước chân con đi qua trong cuộc đời là máu xương cha nhỏ xuống. Mỗi giây phút con buồn vui sướng khổ là trái tim mẹ bật khóc bật cười. Tâm của cha. Lòng của mẹ . Mười phương chư Phật tất cả hiền thánh, vạn loại sinh linh thảy đều cảm trọng tri ân
Nơi đây
Ngôn từ rất cạn, ý tứ rất vơi mà thâm an cha mẹ thì cao tột. Xưa ngài Độ Sơn cất bước du phương chí cầu quyết trạch sanh tử. Mẹ ngài đã đinh ninh dặn dò " Con có ý bỏ mẹ, chớ mẹ nào có tâm quên con. Từ khi con cất bước tha phương, ngày đêm mẹ thường rơi lệ. Nay con lại thệ chẳng về quê, mẹ cũng tùy chí nguyện con. Chỉ mong con như Tôn giả Mục Liên độ mẹ thoát khoải trầm luân tiến lên Phật quả. Nếu không như vậy e phải có tội , con cần giải quyết cho xong." Đây không chỉ là lời dặn dò của một bà mẹ mà là di huấn mười phương các đức Như Lai. Lời này đã trở thành sứ mệnh của những người con Phật
Thế nên, đạo lộ giác ngộ giải thoát sẽ mở ra cho nhưng ai biết quay về nguồn cội. Và niềm tin , và mơ ước không còn là viễn mộng khi cha mẹ từng bước được chính con dìu lên bến bờ an vui
Nhân mùa Vu Lan về, đôi dòng mạo muội này hy vọng nhận được sự đông cảm của bạn lứa anh em . Có thế một chút tâm thành nơi đây mới không hổ thẹn với đấng sanh thành
Thường chiếu, mùa Vu Lan 2005
Thích Nhật Quang