LUẬN ĐẠI THỪA TẬP BỒ TÁT HỌC

78.000 đ

Còn hàng
+
Thêm Vào Danh Sách Yêu Thích

Đại Thừa Tập Bồ Tát Học Luận có tên Phạn là Śikşā Samuccaya, gồm 25 quyển thu lục trong Đại Chính Tân Tu Đại Tạng Kinh, Quyển số 32, mang số hiệu 1636, do Bồ-tát Pháp Xứng tạo luận, Pháp Hộ và Nhật Xứng dịch ra Hán văn vào đời Tống. Đây là bộ luận thuộc kinh luậnĐại thừa tông của Ấn Độ, một bộ luận tập hợp các học xứ cốt yếu của Bồ-tát.

Học xứ, tiếng Phạn là Śikşāpada, Pāli là Sikkhāpada. Tiếng Hán dịch rút gọn của "ưng học chi xứ", tức là chỗ cần phải học. Chỗ cần phải học đây là giới luật. Vậy thuật ngữ Phật học khi nói học xứ là nói giới luật. Học xứ cơ bản thấp nhất là 5 giới tại gia. Về học xứ của Bồ-tát, Kinh Bồ Tát Địa Trì 1 nói như sau: "Bồ-tát học những chỗ nào? Học 7 chỗ: Một học tự lợi, hai học lợi tha, ba học nghĩa chân thật, bốn học năng lực, năm học thành thục chúng sinh, sáu học tự mình thành thục Phật pháp, bảy học vô thượng Bồ-đề."

Nội dung các học xứ trong luận này chủ yếu tập trung vào 6 pháp Ba-la-mật. Căn cứ bản Hán văn của tạng Đại Chính, nội dung luận được chia làm 18 phẩm (trong khi bản dịch tiếng Anh của Bendall & Rouse chia làm 19 chương và có cách đặt tên khác) như sau:

Phẩm 1: Tập hợp các học xứ về bố thí: Nói về phát tâm Bồ-đề, trụ tâm đại bi, xả thí tất cả, trừ diệt mọi khổ não của chúng sinh.
Phẩm 2: Học xứ về hộ trì chính pháp: Nói về sự không bỏ thiện tri thức, sự không tiếc thân mạng, sự tôn trọnghộ trì chính pháp.
Phẩm 3: Học xứ về hộ pháp sư: Nói về người tu hành có thể gặp các khó khăn, các nạn khi hộ trìchính pháp.
Phẩm 4: Học xứ nói về Không: Tu hành tính không, xa lìa các tội nạn của 10 ác v.v…
Phẩm 5: Tập hợp các học xứ liên quan việc lìa các nạn về giới: Tự thuật phải xa lìa khỏi các lầm lỗi.
Phẩm 6: Học xứ về hộ thân: Nói rõ các giới hạnh hộ trì thân tâm phải trụ nơi chính niệm.
Phẩm 7: Học xứ về hộ thụ dụng phúc: Nói rõ vì lợi ích chúng sinh, phải hộ trì phúc nghiệp thanh tịnh.
Phẩm 8: Học xứ về thanh tịnh: Nói rõ phải biết xa lìa sự phạm tội do sai lầm, lầm lỡ, chỉ bày pháp sám hối cho thân tâm thanh tịnh.
Phẩm 9: Học xứ về nhẫn nhục: Nói về hạnh nhẫn nhục để trưởng dưỡng các giới hạnh.
Phẩm 10: Học xứ về tinh tiến Ba-la-mật-đa: Nói dựa vào nhẫn nhục phát sinh công đức của sự tinh tiến.
Phẩm 11: Học xứ nói rõ Bồ-tát phải ở A-lan-nhã là nơi tịch tĩnh.
Phẩm 12: Học xứ về trị tâm: Nói dựa vào thiền định đối trị các phiền não.
Phẩm 13: Học xứ về niệm xứ: Chỉ bày tướng của 4 niệm xứ.
Phẩm 14: Học xứ về tự tính thanh tịnh: Nói khi lìa sự hủy phạm thì biết được tự tính thanh tịnh vắng lặng.
Phẩm 15: Học xứ về chính mạng thụ dụng: Sống một cuộc sống lành mạnh bình đẳng, tránh xa lối sống phi pháp tà ác.
Phẩm 16: Học xứ về tăng trưởng thắng lực: Nói rõ phương pháp làm tăng trưởng sức kiên cố thù thắng.
Phẩm 17: Học xứ về cung kính tác lễ: Nói cung kính chư Phật thì tăng trưởng phúc hạnh.
Phẩm 18: Học xứ về nghĩ nhớ Tam Bảo: Nói rõ tăng trưởng tín căn nghĩ nhớ tướng Tam Bảo.

Bản tiếng Phạn của luận này được phát hiện và ấn hành năm 1902 do C. Bendall, một học giả người Anh, sau được W.H.D. Rouse tiếp tục dịch ra tiếng Anh với nhan đề là Śikşā Samuccaya, và để tên tác giả là Śāntideva, nhưng thực ra bản tiếng Phạn khuyết tên tác giả. Ngoài bản Hán dịch và Anh dịch, hiện còn lưu hành bản dịch tiếng Tây Tạng có tên bslab-pa kun-las-btus-pa, và đề tác giảTịch Thiên soạn. Ngài Tịch Thiên tức là Śāntideva

Tác giả:
Pháp Xứng
Nhà xuất bản:
NXB Phương Đông
Kích thước:
13 x 20.5 cm
Số trang:
496
Ngày xuất bản:
09-2011
Loại bìa:
Bìa mềm