Thế Giới Nghệ Thuật Truyện Kiều
Ngần ngại đổ chuông chiều nguyện cầu;
Sắc hương vàng nắng ngả rơi mau.
Vần xoay gió bão đầy năm tháng;
Lỗi nhịp Kiều đời trắng bể dâu.
Nhân ái cảnh thiền sai ước thệ;
Mộng tình Kim ấp ủ còn đâu.
Dần xa dõi bóng Từ oan khuất;
Nhân nghĩa Phật tiên chốn nhiệm màu.